Tôi đi dự tiệc Lễ Tạ Ơn tại Our Lady of Refuge Church

Tôi đi dự tiệc Lễ Tạ Ơn tại Our Lady of Refuge Church
Quang cảnh tiệc Lễ Tạ Ơn

Vũ Trân

Khi tôi đến Thánh Đường Our Lady of Refuge Church tại số 2165 Lucretia Avenue ở San Jose lúc 11:30 thì hội trường đã gần đầy ắp người tham dự. Ngày 27 tháng 11 năm nay, hội “Người Việt San Jose by Minh Thanh Tran” đứng ra tổ chức bữa ăn Thanksgiving hàng năm lần thứ tư cho cư dân San Jose, nhất là những người cơ nhỡ, xa nhà, xa gia đình không có dịp tụ tập đầm ấm với người thân nhân ngày Lễ Tạ Ơn của Hoa Kỳ. Những năm trước tôi cũng thường xuyên tham gia vào công việc thiện nguyện để phục vụ thực khách. Năm nay tôi tạm đóng vai một khách mời đến ăn và “không phải làm gì cả”.

Cô Lan Anh, từ cơ quan OnLok

Bãi đậu xe rộng mênh mông nên việc tìm chỗ đậu xe hoàn toàn không có vấn đề. Ban tổ chức chu đáo bố trí người cầm bảng chỉ dẫn ngay từ ngoài bãi. Chúng tôi đậu khá xa để nhân tiện tập thể thao hầu “tham dự cho khoẻ”. Nơi lối vào hội trường, hai bàn tiếp tân cùng nhiều cô thiện nguyện viên đon đả chào khách và so danh sách ghi danh đồng thời phát cho mỗi người một vé số cho màn xổ số nhận quà trong buổi tiệc. Vì quen đến làm “việc chùa” nên chúng tôi quên không ghi danh. Tuy nhiên, chưa kịp phân bua với ban tiếp tân thì cô Tường Anh trong Ban Tổ Chức đã chạy ùa ra bảo cho ông này vào, khỏi vé. Có lẽ vì vóc dáng tôi dạo này “mình hạc xương mai”, chắc chắn ăn không tốn một góc cái đùi gà tây nên cô mạnh dạn mời tôi vào.

Hai thiện nguyện viên đang chuẩn bị thức uống

Vừa bước qua cửa chính là tôi thấy bốn năm tấm phông lớn rực rỡ treo trên tường với chủ đề Lễ Tạ Ơn, cảnh mùa thu lá vàng rơi rụng ra đầy sàn (Ban tổ chức đã cẩn thận đem một mớ lá vàng từ đâu đến rắc đầy sàn). Quan khách, nhất là các cặp già trẻ lớn bé, quý bà quý cô đua nhau xếp hàng để chụp hình lưu niệm trước các tấm phông cảnh. Trông vui như tết. Một lúc sau đã thấy nhóm nhiếp ảnh đem hình lưu niệm từ máy in ra để tặng cho khách.

Ban nhạc NASA

Bên trong hội trường, nhiều dãy bàn dài từ gần cửa đến tận sân khấu đã được ban tổ chức sắp xếp trải khăn bàn cũng như đặt ghế từ rất sớm. Thực khách ngồi gần đầy các bàn và nét mặt ai cũng tươi vui, rạng rỡ. Tôi chọn một chỗ gần cuối để chạy… làm phóng sự cho dễ. Đảo một vòng thì bắt được anh Trần Thanh Minh, đồng trưởng ban tổ chức. Tôi liền mời anh ra chỗ vắng để làm ngay một màn phỏng vấn. Anh Minh lúc nào cũng diện rất kiểng trai và cũng rất thân thiện và sẵn câu trả lời cho giới truyền thông như tôi. Anh cho biết năm nay có khoảng 200 khách tham dự, nhiều hơn năm ngoái khoảng 6 chục người. Ban tổ chức đã phải từ chối nhiều người vì số chỗ có giới hạn. Khi được hỏi điều gì khó khăn nhất khi tổ chức một bữa tiệc đông người như vậy thì anh nói hầu như lần nào cũng thế, người ghi danh khá nhiều đến độ ban tổ chức phải ngưng nhận vì sợ bị thiếu chỗ. Tuy nhiên, đến ngày tiệc thì như những năm vừa qua, người đi lại ít hơn nhiều. Theo anh, dường như nhiều người ghi tên để đó, đến ngày có tiệc lại tuỳ hứng mà đi hay không. Rốt cuộc có nhiều người muốn tham dự lại không được dự và cuối cùng là buổi tiệc thừa chỗ. Năm nay rút kinh nghiệm, ban tổ chức đã gọi điện thoại nhắc nhở liên tục nên thực khách khá đông đủ. Anh cho biết cũng rất vui đã được các mạnh thường quân yểm trợ tài vật rất nồng nhiệt cũng như đã được rất đông thiện nguyện viên hưởng ứng để thực hiện buổi tiệc hôm nay. Anh rất hãnh diện liên tục nhận được sự giúp đỡ trên và cảm thấy ấm áp vì làm được công việc dù khiêm nhượng nhưng đã đem lại được niềm vui cho nhiều người nhân dịp lễ Tạ Ơn. Tôi nhận xét hôm nay thấy có khá nhiều gia đình có con nhỏ, rằng buổi tiệc có phải chỉ dành riêng cho các cụ đơn chiếc không? Anh vui vẻ lưu ý rằng buổi tiệc được tổ chức không hẳn chỉ dành cho các cụ mà cũng cho những người cơ nhỡ, hoặc vì lý do nào đó phải xa gia đình trong ngày này. Để anh trở lại với việc điều động, tôi quay lại hội trường.

Minh Thanh Trần, trưởng Ban Tổ Chức

Bàn tiếp tân đã ngớt việc, các anh chị tiếp tân đổi vai chạy xuống bếp để chuẩn bị quầy thức ăn. Một số anh chị khác hối hả đi lấy thêm bàn ghế đặt thêm cho các khách đến vào giờ chót. Trên sân khấu, cô Tường Anh đại diện ban tổ chức lên gửi lời chào thực khách và nói sơ lược chương trình buổi tiệc. Thực khách sẽ được mời xếp hàng lấy thức ăn trong phòng bếp do các thiện nguyện viên tiếp rồi trở về chỗ ngồi. Trong bữa ăn, sẽ có rút thăm trúng thưởng. Các món quà gồm hiện kim, nhiều tặng phẩm từ nhỏ đến lớn. Đoạn khách xếp thành hai hàng dài trật tự lần lượt đến nhận thức ăn thật là thịnh soạn gồm có gà tây, khoai tán, thịt nguội và vài món rau. Sau đó mọi người vào tiệc và tiết mục hào hứng rút thăm trúng thưởng bắt đầu. Biết rằng mình chẳng bao giờ trúng số nên tôi không chú ý gì lắm đến các số trúng quà. Không ngờ những số trúng được xướng lên lại sát rạt số vé của tôi. Thế là không phải ôm quà trúng đem về.

Sang phần văn nghệ giúp vui, ban tổ chức giới thiệu ban nhạc trẻ NASA Band. Đây là một ban nhạc full band, nghĩa là đầy đủ lệ bộ đàn trống, keyboard, nhạc sĩ, ca sĩ nam nữ không thiếu một ai. Cái lạ đối với tôi là các em rất trẻ, nhìn họ tôi đoán chừng chắc chỉ biết hát nhạc Mỹ và nếu có nói tiếng Việt chắc cũng chỉ bằng giọng lơ lớ. Không ngờ ban nhạc lại chơi rất nhà nghề và lại nói và hát rất trôi chảy bằng cả hai thứ tiếng Mỹ Việt. Các em “hâm nóng” sân khấu hẳn lên với các ca khúc vui nhộn tiếng Việt và đã khiến nhiều người thích thú bước ra sàn để nhảy theo nhịp điệu kích động của lời ca, tiếng đàn, nhịp trống. Tôi không nói ra nhưng trong đầu tự nhiên có tiếng “Oào! Tuổi trẻ này khá thật!”. Một nữ ca sĩ của ban tổ chức là chị Diệp cũng lên giúp tăng phần hứng thú qua phần trình bày nhạc phẩm “Bang! Bang!” (lời chú của tg: “Khi xưa đôi ta bé ta chơi, đôi ta chơi bắn súng dây thun”)

Trong khi đi quanh phòng ăn, tôi gặp lại một anh bạn vốn cũng là nhạc sĩ đàn bass. Anh nói anh đi dự lần này là lần thứ hai. Hỏi cảm tưởng của anh về chương trình nói chung và chương trình văn nghệ nói riêng thì anh cho biết rất thích ý nghĩa buổi tiệc và theo anh chương trình văn nghệ năm nay rất hay, nhất là với sự tham gia của ban nhạc trẻ này. Xin có lời khen các bạn trẻ ban NASA Band.

Thực khách bắt đầu ra về lúc 1:30. Mọi người liền chia nhau đi dọn dẹp bàn ghế, thu gom rác và không quên đãi nhau một nồi chè đậu cho quên mệt. Tôi ghé vào chào các anh chị trong ban tổ chức và được tặng một ly chè cùng một miếng bánh bò nướng tại gia làm quà đi đường. Thấy các anh chị em mệt nhưng miệng luôn nở nụ cười, tôi mong sang năm lại được dịp trông thấy đầy đủ mọi người cùng đến đem niềm vui cho đồng bào. Tôi thơ thới ra về và thầm nghĩ, mình cảm nhận được tình người ấm áp thế này thì chắc hẳn các khách tham dự hôm nay cũng ít nhiều cảm thấy điều ấy. Hẹn tái ngộ cùng mọi người vào mùa Lễ Tạ Ơn năm tới nhé.

Vũ Trân tường thuật